Tú là một chàng trai năm nay đã hai mươi và đã có bạn gái nhưng tuy nghèo nhưng anh ta sống tốt với bạn bè và người thân hàng xóm , nhưng rồi một ngày kia bố anh đánh cờ bạc không trả nợ được liền đi chốn bỏ mặc hai mẹ con ở nhà và bọn xã hội đen đã tới ,chúng đánh đập mẹ con anh bắt anh trả nợ nhưng nhà anh nghèo lên không có tiền trả cho bọn chúng thế là những tài sản còn lại trong nhà đều bị chúng lôi đi hết và giờ chỉ còn căn nhà chơi trọi , mẹ anh khóc lên khóc xuống rồi đổ bệnh và đã qua đời còn bố anh đã lấy vợ khác . Đứng trên cầu anh đang nghĩ về những ngày tháng tươi đẹp bên gia đình và người yêu giờ anh phải trả nợ tiếp khi bố anh vẫn còn một khoản nợ nữa vẫn chưa chả còn anh thì làm miệt mại vẫn không chả được nợ lên anh đã nghĩ quẩn nhảy sông tự vẫn , đứng trước thành cầu anh ta nhắm mắt lại rồi nhảy xuống sông ...... một tiếng khóc của một người phụ nữ vâng lên bên tai : Con ơi ! đừng bỏ mẹ mà đi con ơi !!!! Chàng ơi đừng bỏ em mà đi ! em không thể sống thiếu anh được ! hãy tỉnh lại đi , Tú mở mắt thì anh ta vẫn chưa chết mà vẫn còn sống nhưng anh ta thấy xung quanh khác lạ và cánh tay của anh đang gì chặt vào bộ ngực đồ sộ của một người phụ nữ , chạm vào da thịt khiến anh ta xướng quá ! còn bên cạnh là một người phụ nữ nhìn còn rất trẻ cả hai đều khóc lóc rồi khi thấy anh ta mở mặt thì hai người đó vui mừng lên : Con tỉnh rồi ! Tuệ nhi ! người đâu mau chuyền thầy lang !!!! thầy lang ? tuệ nhi ? tôi vô cùng khó hiểu và tôi đã đảo mắt hai bên thì phát hiện ra mình đang ở một căn phòng có kiến trúc thời xa xưa và họ người phụ nữ đó ăn mặc theo kiểu cổ trang vậy , bà mẹ còn rất trẻ với bộ áo hở ngực của mình khiến tôi phải nhìn chằm chằm và tay tôi bị bà ta nắm tay rồi ép và ngực bà ấy cảm giác rất phê còn người con gái kia thì bộ ngực cũng to và trắng , tôi nhìn người tôi thì tôi đang mặc một bộ quần áo y hệt mấy thằng công tử ngày xưa hay mặc và lúc đó thầy lang tới và bắt mạch sau đó ông ta nói : bệnh tình của thiếu gia nhà bà đã theo chiều hướng tốt ! chúc mừng con bà đã qua cửa tử giờ tôi sẽ viết một đơn thuốc và bà phải mua đúng theo đơn thuốc này , nó giúp con bà hồi phục lại sức khỏe và giờ công tử đang yếu lên cần phải nghỉ ngơi nếu có gì thì cứ gọi tôi giờ tôi xin cáo lui ! , bà ta liền gọi người tới tiễn ông thầy đó đi ra ngoài và tôi đã nói : Đây là đâu thế ? Bà là ai ? người phụ nữ cùng với tất cả mọi người đều ngạc nhiên , người phụ nữ nói : con không nhận ra mẹ à ? mẹ đây con ? tôi trả lời : tôi không nhớ gì cả ! người con gái kia tới và nói : chàng có nhớ thiếp không ? thiếp là vợ chàng nè ! tôi nói : tôi đã có vợ ư ? con bị mất trí nhớ sao ? bà mẹ khóc , lúc đó một người đàn ông ngay cạnh bước tới và nói : chắc là thiếu gia bị tai nạn ở đầu lên mới mất trí nhớ tạm thời nhưng rồi thiếu gia vẫn nhớ lại được thôi phu nhân , quan trọng là vẫn giữ được mạng .
Bình luận
0